Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

Khảo sát thực tế ngày 03/05/2014

Nhằm chuẩn bị cho việc Trao học bổng lần 3 - Lễ tổng kết năm học 2013-2014, nhóm Chung Sức đã nhận được danh sách đề nghị của Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai
Nhóm đã đến thăm hỏi gia đình một số em trong danh sách
Sau đây là một số cảm nhận của nhóm về hoàn cảnh các em
***************
Em NGUYỄN THỊ LỆ THUY

Chiếc xe lăn bánh vội vã vào con đường nhỏ mà chúng tôi tạm gọi là " đường một chiều", chỉ đủ 1 xe đi qua.
Đón chúng tôi là 1 cô gái có
nước da ngăm đen với gương mặt giản dị, hiền lành- NGUYỄN THỊ LỆ THUY , em vẫn mặc trên người bộ đồng phục mang tên chính ngôi trường mà em theo đuổi 3 năm cấp 3 với những bộn bề lo toan. Có lẽ không ai hiểu hết những gì mà em đã và đang trãi qua, khi vội vã nhìn em qua nét cười tinh khôi ấy. Chúng tôi không thể kìm được lòng mình, khi nghe người Cô của em kể về em, 1 trụ cột gia đình.

Cha em phải đi làm xa để bươn chảy cuộc sống vốn dĩ khó khăn, 3 chị em gái nương tựa vào nhau mà sống. là chị 2, em luôn tỏ ra mạnh mẽ, và chăm sóc 2 đứa em, ( 1 em học lớp 4 và 1 em học lớp 6 ) 1 cách vẹn toàn.4h sáng- Khi mà mọi người vẫn đang chìm sâu vào giấc ngủ, những cậu ấm cô chiêu vẫn đang chăn ấm nệm êm, thì em phải thức giấc, âm thầm. Đi chợ, nấu ăn để đó cho em gái, rồi mới có thể an tâm đi học. 24h, nó quá ngắn cho cuộc sống hiện tại của em. Thế đấy, vì quá khó khăn mà chị em phải lãnh thêm những chiếc ghế về đan, chực ứa nước mắt nghẹn ngào khi nghe câu mà cô em gái học lớp 6 nói với chị " chị ơi! sao mà nhà mình bận vậy hả chị? đi học về là mình đan liền, hổng có thời gian nghĩ ngơi?"- con nít vẫn hồn nhiên như thế, 2 ngày cho 1 sản phẩm mà chỉ có 60 nghìn đồng, nó có đủ để em chắt chiu cho những kì thi sắp tới? có đủ cho ước mơ đỗ vào Đại Học của em? Những dự định , bao nỗi lo toan nó cứ chất chồng lên suy nghĩ của cô gái 18 tuổi. Em ước sao mình đậu vào trường ĐH Công Nghiệp Thực Phẩm ngành Công Nghệ Sinh, ước mơ thật đẹp, nhưng nó không xa vời so với năng lực hiện tại của em. Cô gái với nhiều năm liền đạt thành tích Giỏi trong học tập, là 1 lớp Trưởng năng nổ và đầy nhiệt huyết, Thầy yêu, Bạn mến. Hiện tại, em cần lắm những vòng tay, Những tấm lòng sẵn sàng chia sẽ, cần lắm những lời động viên đủ để em an tâm vững bước cho con đường sắp tới....

***************
Em NGÔ THỊ THANH

Con dù lớn vẫn là con của Mẹ
Đi hết đời lòng Mẹ vẫn theo con
Dù có đi đâu về đâu đi chăng nữa thì những trăn trở của người Mẹ về 5 đứa con mà mình mang nặng đẻ đau vẫn không bao giờ nguôi ngoai.
Cha mất sớm, để lại người Mẹ trẻ với 5 đầu con thơ, tháng ngày bôn ba nuôi con khôn lớn, tần tảo sớm hôm. 2 người chị cả rồi cũng theo chồng về ở với gia đình người ta, người Mẹ vẫn ngày ngày tận tụy dành hết tình yêu thương cho 2 cô con gái nhỏ Thanh ( học 12 ) và Ngân ( đang học lớp 9), đang tuổi cắp sách đến trường, theo đuổi con chữ với mong ước 1 ngayfnaof đó, bù đắp cho người Mẹ bao dung…
Tôi đi ngang ngôi nhà ấy mỗi ngày …Tôi nhớ hoài hình ảnh ngôi nhà xập xệ với 3 Mẹ con nương tựa nhau mà sống. Nhiều lần tôi tự hỏi, nếu lỡ đâu có 1 trận mưa to ập xuống, liệu rằng ngôi nhà tạm bợ trên đất người ta ấy có “đủ kiên cường” để chống chọi như chính người Phụ nữ trong ngôi nhà ấy hay không? Liệu rằng với mức thu nhập ít ỏi từ cửa hang tạp hóa nhỏ, có đủ để 3 Mẹ con đấp đổi qua ngày,có đủ điều kiện chấp cho con mình them đôi cánh để tiếp tục con đường học vấn gian nan. Liệu rằng bao sóng gió của cuộc sống có quật ngã 1 kiếp người. Lúc ấy, trong tôi có chăng chỉ là sự cảm thông của 1 cô học trò nhỏ vẫn ngày ngày cắp sách, bất lực mà chẳng biết làm gì.
2 năm, tôi quay lại, sự thật đã chứng minh tôi thấy, người Mẹ ấy vẫn ngày ngày ấp ủ cho con mình những ước mơ- Vĩ Đại
Ngôi nhà nhiều lần được Nhà Nước hỗ trợ kinh phí, thế nhưng do ở tạm trên đất của 1 người quen, nên dặn lòng mình, gia đình từ chối. Khó khăn chồng chất khó khăn. Tóc trắng chồng lên tóc đen, rồi nếp nhăn in hằng trên gương mặt người Mẹ. Mới đây, gia đình em phải gồng mình vay 28 triệu để có them vốn mở lại quán và xây lại căn nhà nhỏ…qua mùa mưa vội vã này.
Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh sang của em, với niềm tin cháy bỏng. Thanh trăn trở “ thi Đại Học là cả 1 mối lo, chưa 1 lần em đặt chân lên mảnh đất Sài Gòn hoa lệ, chưa 1 lần em rời xa Mẹ, với nhỏ em gái thân thương. Có quá khó khăn khi cả 1 người quen em cũng không có trên này? Tiền xe, chi phí đi lại là cả 1 vấn đề mà cả Mẹ và em phải cân nhắc nhiều lần. Mẹ an ủi em, cứ thi đi, Mẹ sẽ cố gắng lo cho em hết chặng đường, có chữ mới đổi được đời, em mong cuộc sống này có thể giở sang 1 trang mới, hồng hơn và tươi nguyên hơn, nơi đó có nụ cười ấm áp của Mẹ…” Bao mối lo nó làm em kiệt sưc với những suy nghĩ chất chồng.
Hãy thử 1 lần, 1 lần là em, chúng ta sẽ cảm thấy hoang mang về những chuổi ngày sắp tới .
Nhưng với ý chí mạnh mẽ, cộng thêm những đôi tay sẵn sàng sẽ chia, tôi tin, em sẽ vượt qua. 1 niềm tin về ngày mai, nó lấp lánh , sang hơn cả cái nắng chiều gay gắt ngoài hiên. Chúng tôi tin em, 1 cô học trò giỏi và cũng là 1 đứa con ngoan, biết suy nghĩ.
Hãy cùng chúng tôi, 1 lần thôi, 1 lần nhìn về phía em…

***************
Em QUÁCH THỊ CẨM TÚ
Mở đầu cuộc hành trình, chúng tôi đến với một căn nhà nhỏ. Một người bà với những nét hiền từ và cô bạn nhỏ nhắn.
                                                  Cuộc đời không tiếng mẹ cha
                                             Chỉ riêng tình ngoại bao la biển trời.
Chúng tôi không khỏi thương xót khi nghe ngoại nói về em - Cẩm Tú. Từ khi vừa mở mắt chào đời, ba em bỏ gia đình và tìm hạnh phúc mới. Cứ tưởng em sẽ được sống trong tình yêu thương từ người mẹ, nào ngờ không lâu sau mẹ em cũng tạo cho mình hạnh phúc mới. Em về sống với cậu mợ và bà ngoại. Vì công cuộc mưu sinh thế nên cậu ra đi lập nghiệp xứ người, mợ có vẻ không hài lòng về chuyện cứ phải chi tiền cho em ăn học.
Trong khi gia đình chỉ sống nhờ vào 3 công đất vườn với nguồn sinh lợi chủ yếu từ những cây dừa vốn có. Ngoại phải chịu áp lực từ ngoại nên nhiều lần đã cho em nghĩ học. Tuy nhiên, nhờ vào sự cảm thông, thương xót thầy cô đã đến nhà động viên nên em đã được đi học lại và tiếp bước trên con đường học vấn. Không phụ lòng những người đã yêu thương em, em đã cố gắng phấn đấu và đạt thành tích rất cao trong những năm gần đây.
Cố lên em nhé. Tất cả luôn dõi theo từng bước chân em và luôn ủng hộ em..
                                                    Dù rằng vòng tay yếu ớt
                                                Nhưng em à, em hãy bớt lo âu.

[Chúng tôi không có hình ảnh vì ngôi nhà này em đang sống nhờ]

***************
Em ĐOÀN THỊ PHƯƠNG THẮM


Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Tôi không khỏi ngập ngùi khi đến với gia đình em Phương Thắm. Một căn nhà vẫn chưa được gọi là hoàn chỉnh, bởi nhà chưa được làm cửa. Khi đi xa hơn, sâu hơn vào trong nhà thì hỡi ơi, căn sau mái lá đã mục nát. Một căn nhà chỉ vỏn vẹn trong 300 mét đất mà gia đình sẵn có. Và gia đình chỉ có đủ 300 mét đất để làm chỗ ở tạm bợ qua ngày. Ngoài ra cũng chẵng có thêm đất để trồng trọt hoặc chăng nuôi gì thêm.
Để lo cho cuộc sống hiện tại thì ba phải tha hương xứ người tìm việc làm. Anh trai đi làm xa, gia đình lại còn thêm đứa em nhỏ. Hàng ngày mẹ phải thức dậy từ rất sớm đỉ xe chĩ xơ dừa, một cái nghề đòi hỏi sức khỏe,tính kiên nhẫn. Thế nhưng, mẹ tuổi đã cao, cái tuổi mà biết bao người được hưởng phước bên con cháu. Vậy mà mẹ vẫn phải thức khuya dậy sớm để ngồi xe chỉ mong kiếm " đồng ra đồng vô " hồng trang trải cuộc sống hàng ngày.
Sau này khi Thắm đi học xa thì mẹ cũng sẽ theo em và chọn 1 cái nghề nào đó phù hợp để nuôi em ăn học. Bản thân em ước mong thi đậu ngành Du lịch trường Đại học Văn hóa. Một ước mơ tươi sáng được ấp ủ trong em. Hãy cố lên em nhé, mẹ sẽ là người luôn bên cạnh em, tất cả cũng sẽ luôn bên cạnh em. Vững bước em nhé..!!

****************
Em BÙI THANH TUẤN
Men theo con đường nhỏ, trước mắt chúng tôi là một căn nhà đồ sộ đã che khuất phía sau căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng của gia đình em BÙI THANH TUẤN, học sinh lớp 12A1. Em đón chúng tôi bằng một nụ cười rất hiền nhưng đôi mắt ẩn chứa đâu đó những nỗi buồn mà có lẽ những người đồng cảnh ngộ mới có thể hiểu hết. Và tôi là người hiểu hơn ai hết cái nỗi buồn đang ngự trị trong tâm hồn em
    Căn nhà nhỏ của em hiện tại khá là kiên cố và đẹp, nhưng mấy ai biết rằng đó là thành quả của một thời gian dài gian nan, cực khổ dành dụm của ba mẹ em và một phần trong đó là vay mượn cộng với sự hỗ trợ của bà con, họ hàng. Bởi lẽ căn nhà cũ đã không còn khả năng chống chịu với nắng mưa, bão táp để che chở cho ba con người mang trong mình những ý chí lớn lao. Căn nhà đã hơn 6 năm nhưng vẫn mới đến mức làm chúng tôi bất ngờ, và có quan trọng mới có trân trọng.
    Nắng mưa là chuyện của trời nhưng cũng là chuyện của biết bao người nông dân "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", trong đó có ba mẹ Tuấn. Cái nghề làm chỉ sơ dừa ăn sản phẩm bấp bênh này đã khiến cho đôi tay chai sạn và in hằn những vết đen theo thời gian, nó còn gây nên những nếp nhăn trên khuôn mặt cô chú vì những lo toan cuộc sống. Hết chuyện nắng mưa lại thêm phần nguyên liệu, vỏ dừa đâu phải dễ kiếm, ngày có ngày không khiến cô chú phải loăn xoăn tìm thêm những công việc làm thuê lặt vặt từng ngày. Thu nhập không ổn định khiến cho chi tiêu của gia đình càng thêm khó khăn, nhất là khi em Tuấn đang bước vào giai đoạn nước rút, những khoản chi cứ tăng dần đều cứ như những sợi tóc bạc đang ngày một nhiều
    Biết Tuấn từ hồi em học 11, tôi biết rõ thành tích học tập tốt của em nhưng đâu biết những lo toan mà em phải gánh vác, không phải là gánh nặng kiếm nhưng còn hơn thế là nỗi lo vì ba mẹ vất vả trong khi tuổi ngày càng cao. Hỏi đến dự định tương lai của em mới hiểu em đã lo toan thế nào, chọn trường ĐH Cần Thơ để dự thi với duy nhất khối B. Thành tích học tập của Tuấn rất tốt, tôi tin em có thể làm được nhiều hơn và có nhiều cơ hội hơn thế nhưng với em như thế là đủ. Bởi lẽ đó là lựa chọn mà em nghĩ sẽ tốt nhất cho hoàn cảnh của em hiện tại và bớt đi phần nào chi phí thi cử, học hành. Em cũng chia sẻ nếu vào được giảng đường đại học sẽ tìm việc làm thêm trang trải cuộc sống, đỡ đần cho ba mẹ. Chúng tôi thật sự khâm phục ý chí và bản lĩnh của em và chúng tôi cũng tin rằng em sẽ thành công
    Cố lên Tuấn nhé, bên cạnh em luôn có vòng tay yêu thương của ba mẹ, sự quan tâm, giúp đỡ của thầy cô, bè bạn và còn có chúng tôi sẽ luôn ủng hộ em. Chúc em may mắn và thành công!

******************
Em Nguyễn Thị Thảo Nguyên

Gia đình khó khăn, cha không có việc làm ổn định, mẹ giúp việc nhà

Bài viết liên quan: